Tiểu Thư Bang Giá Chập 6Những ngón tay thon dài của nó lước trên bàn phím với 1 tốc độ chóng mặt. Vì nó ngồi bàn cuối nên ko ai biết nó đang làm gì với chiếc laptop đó. Những học sinh trong lớp lâu lâu lại liếc nhìn xuống bàn nó, trong đó cũng có hắn. Thời gian trôi cũng nhanh thật chỉ trong 2 tiết đầu mà nó đã giải quyết xong 1 đóng hồ sơ do chị thư kí gửi qua cho nó.Vừa lúc đó tiếng chuông ra chơi cũng vang lên, tiếng chuông mà tất cả các học viên đều mong đợi. Nó tự thưởng cho mình 1 bữa ăn trưa, nghĩ là làm nó đứng dậy bước ra khỏi lớp,trong lớp nó lúc này cũng ko có ai.Nó bước xuống căn tin lại quầy thức ăn chọn món .Nó bê khay thức ăn bước ngang qua bàn hắn đang ngồi.bây h hắn và Gin đang ngồi cùng 2 nhỏ nào đó mặt trát đầy son phấn và õng ẹo bên hắn.Nó ko thèm để ý và bước ngang qua.Đang đi thì 1 con nhỏ ngồi kế hắn chìa chân ra để gạt chân nó.Nó thấy khoé môi khẽ nhếch lên tạo 1 đường cong hoàn mĩ nhưng nhanh chóng vụt tắt.Nó ko thèm né và cứ bước thẳng dẫm lên chân nhỏ đó thật mạnh khiến nhỏ đó đau điến nhưng ko thể la lên được vì đang ngồi kế hắn mà sao để mất hình tượng được thế là ôm cục tức vào lòng.Nó chọn 1 cái bàn khuất ngồi xuống và thưởng thức món ăn ở đây.Đang ăn 1 cách ngon lành thì nó thấy lưng mình có gì đó ươn ướt , tiếp theo đó là 1những tiếng cười rộ phía sau.Nó xoay người lại thì đúng như nó dự đoán 1 con nhỏ tóc đỏ hoe cầm li nước mà cười.Nhỏ đó thấy nó quay lại thì cất giọng khinh bỉ:
_" Hạn người như mày ko xứng ở đây đâu.Biến đi!".
Tiếp theo đó là những tiếng cười rộ lên trong đó có cả bọn hắn.Con nhỏ này lúc nảy ngồi chung bàn với bọn hắn.Nó khẽ chau mày rồi nhanh chóng dãn ra.Đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào nhỏ đó bất giác khiến nhỏ rủng mình.nó cầm cốc nước lọc trên bàn từ từ đổ lên đầu nhỏ đó.Những tiếng cười trong căn tin đột nhiên im hẵn.Mọi người sững sờ nhìn nó.Nó khẽ nhếch môi rồi cất tiếng lạnh lùng:
_" Đây là cái giá mầy phải trả.Khi dám đụng đến tao!".
Nó nói xong cũng là lúc chiếc ly đó bay thẳng vào tường gây ra 1 tiếng động ghê người.Mọi người nhìn nó bằng ánh mắt kinh hãi.Nhỏ đó thì xanh mặt, bọn hắn thì im lặng mà nhìn nó.Hắn cứ tưởng nó chỉ có vẻ lạnh lùng bề ngoài thôi chứ! Nó ko nói gì nữa cứ thế bước thẳng ra khỏi căn tin thế là mất hết bữa ăn ngon của nó.Còn con nhỏ đó thì trong lòng quyết tâm phải trả thù được nó.Nó đi thẳng lên phòng y tế cởi cái áo khoát ngoài ra dùng khăn lau nhưng ko sau khô được thế là nó vức lun vào sọt rác.
_" Cô đụng vào bọn họ thì ko sống yên trong trường này đâu ".Hắn đứng dựa lưng vào cửa khoanh tay trước ngực nhìn nó.
_" Tôi cũng rất mún xem họ sẽ làm gì được tôi."Nó trả lời hắn.
Hắn ngạc nhiên nhìn nó
_" Cô ko sợ sao? Gia đình họ cũng rất có thế lực đó!"
_" Trong từ điển của tôi ko có từ " sợ " ." Nó lại khẽ nhếch mép tạo nên 1 đường cong hoàn hảo.Làm hắn ngất ngây con gà tây trước nụ cười của nó.
Nó lướt ngang qua hắn trở về lớp học. Lúc đi ngang qua dãy hành lang nó khiến mọi người phải ngước nhìn vì bây h nó ko mặt áo khoác làm lộ ra đường cong chỉnh ko cần chỉnh trên người nó khiến bọn con trai xịt cả máu mũi.Nó cảm thấy chán với việc ngồi trong lớp như thế này nên mang balo lên vai rồi đi ra khỏi lớp trở về nhà đánh 1 giấc ngon lành.Hắn sau khi gặp nó ở phòng y tế thì trở về lớp nhưng ko thấy nó đâu thì tự dưng cảm thấy bùn bùn.